Chuyển đến nội dung chính

12 BÍ MẬT LỚN NHẤT CỦA CUỘC ĐỜI MÀ CON NGƯỜI LÃNG QUÊN

Càng suy ngẫm về cuộc đời, tôi càng nhận ra một điều chắc chắn rằng: lời nguyền và dự đoán lớn nhất về con người thời hiện đại là sự Quên lãng. Như một căn bệnh đáng sợ, sự lãng quên len lỏi vào sự tồn tại và cuộc đời của con người. Theo cách cá nhân, đồng loại, lịch sử hay văn hóa, chúng ta cứ mãi mải mê mà quên lãng.



Chúng ta không chỉ lãng quên quá khứ mà còn cả vị trí hiện tại và trách nhiệm đối với tương lai của mỗi con người. Ở cấp độ cá nhân, trạng thái nhận thức cái tôi cá nhân mang sứ mệnh giúp con người đứng vững trong trạng thái lãng quên – để phá vỡ sợi dây lãng quên với sự tồn tại của con người, với mạng lưới liên kết của cuộc sống và ý thức nhân loại.
Với cấp độ tập thể, sự lãng quên được duy trì và củng cố bởi những phương tiện xã hội và văn hóa – chủ yếu do sự chìm đắm mê muội vào thực tại của chủ nghĩa tiêu thụ vô thức, lối sống giả dối và ý thức chủ nghĩa vật chất.
Mặt tích cực của sự quên lãng mang đến cho ta cơ hội để nhớ lại, kết nối lại với bản thân và nhân loại ở cấp độ lớn hơn. Sức mạnh của việc nhớ lại là trung tâm của con đường tâm linh dẫn đến những khám phá thực tế về bản thân con người.
Dưới đây là danh sách những gì tôi tin rằng chúng ta đã quên đi mất, và quan trọng hơn – là những thứ cần phải nhớ:

Chúng ta quên vị trí của mình trong thế giới tự nhiên
Vài thế kỉ trở lại đây, chúng ta cách biệt chính mình khỏi tự nhiên. Chúng ta khám phá, tàn phá, sử dụng và cố gắng kiểm soát thiên nhiên để thỏa mãn lòng tham và sự điên rồ để phục vụ bản thân.
Chúng ta cố gắng tạo khoảng cách vòng đời tự nhiên của chính mình. Chúng ta quên cách lắng nghe và thấu hiểu nhịp sống tự nhiên, vòng xoay của  những dấu hiệu và ngôn ngữ Trái đất.
Chúng ta quên kết nối với cuộc đời và vũ trụ
Bằng cách xa lánh tự nhiên, chúng ta quên rằng chúng ta sống trong mối liên hệ sâu sắc với vũ trụ. Những bộ lạc sống ngoài rìa ‘nền văn minh’ vẫn duy trì cuộc sống theo cách cổ xưa, bảo tồn mối quan hệ ấy với sự tôn kính.
Trái lại, chúng ta lại thấm nhuần kiểu cách tách biệt, thứ khiến cuộc sống mất cân bằng và khó khăn. Chúng ta đã quên cách để tâm thức liên kết và hòa nhịp với nhau trong một vũ điệu tươi đẹp và tinh tế.

Chúng ta quên trí thông minh của tổ tiên
Chúng ta đã quên trí thông minh cổ xưa. Trong công cuộc tìm kiếm tri thức khoa học bằng hệ thống trí não, chúng ta lãng quên trí tuệ của việc mở cửa trái tim.
Chúng ta quên đi những câu chuyện cổ tích, ngụ ngôn về trí tuệ đã được truyền lại từ những nhà tiên tri, những con người thông thái đã sống trong thời hòa hợp vũ trụ.

Chúng ta quên con đường và ước mơ
Do việc khuấy động con đường bên trong mỗi con người, chúng ta quên mơ ước những ước mơ cuộc đời. Quan trọng hơn, chúng ta quên cách để tỉnh táo trong những giấc mơ đó để nhìn rõ bản chất thật sự rằng ta cũng chính là người đồng sáng tạo nên cuộc đời, với tư cách là những kẻ mơ mộng,
Chúng ta quên rằng chúng ta có sức mạnh để thêu dệt nên những ước mơ và sử dụng sức mạnh để định hướng những giấc mơ trên con đường trở thành hiện thực.

Chúng ta quên mục đích
Với quá nhiều những câu chuyện phiếm, tiếng ồn và sự sao nhãng tồn tại dày đặc  trong hiện thực, chúng ta quên rằng mục đích chúng ta tồn tại trên thế giới này. Chúng ta quên đi mục đích. Chúng ta bị mắc kẹt trong một mớ mu muội khổng lồ của sự bằng lòng giả tạo với hiện thực.
Chúng ta đánh mất cách xác thực vạn vật và những tia sáng bên trong dẫn lối đến hạnh phúc và khả năng tự nhận thức. Chúng ta quên rằng chúng ta tồn tại là để nhận thức được như một thực thể tâm linh được hiện thân trong một hình thái vật lí, được ôm trọn trong vũ trụ đồng nhất.

Chúng ta quên rằng mọi điều trên đời là tình yêu
Đây có lẽ chính là truyền thuyết sâu kín nhất trong tất cả và chỉ có một vài những kẻ tìm kiếm nhiệt thành nhất mới có thể hiểu được toàn bộ sự thật của tình yêu. Mặc dù vậy, sự thật có khi bị giấu kín nơi nào đó sâu thẳm trong tâm hồn chúng ta. Có những lúc chúng ta nhận ra nó, nhưng thất bại khi cố gắng chạm đến.
Chúng ta quên mất mọi thứ trên đời là những dòng năng lượng và nhận thức tối thượng. Và rằng tình yêu là chất liệu thiết yếu để cấu tạo nên sự sống, chạy xuyên suốt năng lượng và nhận thức của con người.

Chúng ta quên tha thứ
Bằng cách bị thuyết phục để tin tưởng rằng chúng ta tách biệt và có khoảng cách với người khác và vạn vật, chúng ta quên tha thứ. Ở lớp ý nghĩa sâu sắc nhất của sự tin tưởng, chính là việc nhắc nhở bản thân rằng tất cả chúng ta là một và không có ai, vật gì là nạn nhân hay con mồi.
Tất cả mọi thứ chỉ là một thể thống nhất di chuyển cùng nhau trong một mạng lưới luôn vận hành gọi là cuộc sống.

Chúng ta quên tự do
Nhắc nhở bản thân bạn mỗi ngày rằng: Bạn được tạo nên để tự do.
Chúng ta được sinh ra và nuôi dưỡng trong một ‘hiện thực’, nơi mà tự do là một khái niệm. Chúng ta bị ràng buộc vào sợi dây xiềng xích của nỗi sợ, quan niệm sai lầm, hệ tư tưởng lệch lạc, những phần thưởng vật chất và khoản tiền chuộc cho luật lệ và qui định được đặt ra để thỏa mãn niềm vui thú cho một vài cá nhận.
Chúng ta được tạo ra để quên rằng chúng ta là những cá nhận tự do trước sự vô thường. Chúng ta tự do là bản thân mình mà không cảm thấy nỗi sợ và tội lỗi.

Chúng ta quên sức mạnh thật sự của mỗi người
Sống trong những nỗi sợ hãi, chúng ta quên mất sức mạnh của chính mình. Chúng ta quên đi sức mạnh to lón từ những dự định sẵn lòng thay đổi hiện thực. Chúng ta bị đẩy vào dòng chảy mộng du và đi theo những dấu hiệu có sẵn như người máy.

Chúng ta quên những bài học từ lịch sử
Điều mà lịch sử đã dạy chúng ta chính là sự lãng quên những bài học. Trải qua thời gian, chúng ta liên tục mắc lại những lỗi lầm cũ, mắc kẹt trong những tình cảnh giống nhau của lòng tham và tự hủy hoại bản thân.
Mỗi cá nhân chúng ta không đáng bị đổ lỗi do lỗi lầm của toàn nhân loại trong quá khứ. Nhưng là mỗi cá nhân, chúng ta chịu trách nhiệm phải nhắc nhở bản thân về những lỗi lầm trong quá khứ mà nhân loại đã phạm phải.

Chúng ta quên sống đơn giản
Cuộc sống con người càng ngày càng trở nên phức tạp và rối rắm. Chúng ta bị quyến rũ bởi sự lóng lánh của việc sở hữu nhiều hơn nhưng lại ít sức mạnh hơn. Chúng ta quên sống đơn giản và ý nghĩa của sự đơn giản.
Cuộc đời thật sự đơn giản. Đơn giản nghĩa là từ bỏ những thứ không cần thiết và những tư tưởng làm xao nhãng mục đích sống và sự thật.

Chúng ta quên tin tưởng, có niềm tin và tự băn khoăn
Chúng ta đã đánh mất trí tò mò của bản thân với. Chúng ta quên khao khát phép màu cuộc đời. Chúng ta không còn choáng ngợp khi đứng trước sự uy nghi của cuộc đời. Chủ nghĩa hoài nghi và cái nhìn nghi ngờ về thế giới khiến chúng ta mất đi lòng tin vào bản thân và phép màu của vũ trụ.

Chúng ta quên mất cách tin tưởng – bi kịch lớn nhất của thời đại. Nó khiến tinh thần ta suy yếu và tâm hồn ta bị tàn phá.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

SHUSHTAR - HỆ THỐNG TƯỚI TIÊU CỔ ĐẠI ĐƯỢC UNESCO CÔNG NHẬN

Shushtar là tên một thành phố của đất nước Iran. Thành phố này nổi tiếng với hệ thống tưới tiêu cổ đại – Shushtar, công trình được coi là kiệt tác của sự sáng tạo thiên tài. Toàn cảnh hệ thống tưới tiêu của công trình Shushtar Công trình tưới tiêu độc đáo bậc nhất thế giới này được xây dựng từ thế kỷ thứ 5 trước công nguyên với hai con kênh chính cung cấp nước cho các cối xay trên sông Karun. Hệ thống tưới tiêu cổ đại Shushtar còn được gọi là Mianab (nghĩa là Thiên đường) cùng với tháp nước, cầu, các bể chứa nước KJn và cối xay. Công trình này cung cấp nước tưới cho diện tích lên đến 40.000ha Năm 2009, UNESCO đã đưa hệ thống này vào danh sách Di sản thế giới dưới cái tên: Shushtar, di sản tưới tiêu ở Iran bởi các tiêu chí như: là minh chứng cho một tầm nhìn tổng thể và khả năng sáng tạo các kênh dẫn dòng, đập tràn, đập lớn. Shushtar được thiết kế và hoàn thành trong thế kỷ thứ 3 và ngày nay vẫn còn được sử dụng. Đây là một công trình độc đáo, chứng m...

MẸO CHO NGƯỜI THẤU CẢM TRONG XÃ HỘI NGÀY NAY - BẠN LÀ NGƯỜI THẤU CẢM HAY HSP?

Bài báo này viết về cảm xúc của tôi, giúp bạn bảo vệ bản thân trước những suy nghĩ tiêu cực, giúp bạn hiểu rõ bản thân. Hôm nay tôi sẽ viết thêm một chút về cách chúng ta có thể cùng nhau tiến lên phía trước một cách nhẹ nhàng, êm ái. Vận động Tôi muốn bạn tạm dừng và suy nghĩ về những việc thật sự khiến bạn thỏa mái và tránh xa căng thẳng, đó cũng là lời chồng tôi đã hỏi và thật sự khiến tôi suy nghĩ. Là một giáo viên, tôi luôn phải vất vả chu tất mọi điều. Nếu tôi không ngay lập tức từ chỗ làm đến phòng tập gym, tôi sẽ mang tất cả “những đống khó chịu ấy” về nhà. Điều tôi muốn nói ở đây là về cách tôi đã xử lí những phiền muộn khá tốt, cho dù đây là việc không dễ dàng gì. Có thể phòng tập gym không hợp với bạn, vậy bạn nên tìm ra một cái gì đó có ý nghĩa giải tỏa với bạn, như phòng tập gym đối với tôi vậy. Yoga Yoga giúp bạn khai phá năng lượng của chính bản thân mình. Bạn cần phải giải phóng những cảm xúc tù đọng không thuộc về con người mình. Đi dạo giữa thiê...

ĐẠI SA MẠC MUỐI KÌ VĨ DASHT-E KAVIR

Dasht-e Kavir ( tiếng Ba Tư: دشت كوير có nghĩa “ đồng bằng thấp” trong tiếng Ba Tư cổ điển, được ghép từ khwar (thấp) và dasht (đồng bằng). Dasht-e Kavir còn được gọi là Kavir-e Namak (dịch nghĩa" vùng đất thấp mặn ') hay Đại sa mạc muối, là 1 sa mạc rộng lớn nằm ở giữa cao nguyên Iran. Dasht-e Kavir dài khoảng 800 km (500 dặm) và rộng 320 km (200 dặm) với tổng diện tích khoảng 77.600 km2 (30000 dặm vuông), giành vị trí sa mạc lớn thứ 23 của Trái đất. Sa mạc trải dài từ dãy núi Alborz ở phía tây tới Dasht-e Lut ở phía đông, thuộc các tỉnh Khorasan, Semnan, Tehran, Isfahan và Yazd của Iran. Sa mạc lớn này được đặt tên theo các đầm lầy muối ("kavirs") nằm ở khu vực đó. Namak cũng có nghĩa là muối. Dasht-e Kavir cằn cỗi và khắc nghiệt Nằm ngay giữa trung tâm sa mạc là đầm lầy Kavir Buzurg (Kavir Lớn), dài khoảng 320 km và rộng 160 km (99 dặm). Ở phía tây sa mạc là Daryache Namak ("hồ muối") rộng 1800 km2 (690 dặm vuông). Trên bề mặt Dash...